Thời áo trắng..!!!
Tuổi thơ đẹp tựa một bài thơ.
Áo trắng thơ ngây tuổi học trò.
Trường cũ , thầy cô , bạn hữu đó.
Nét bút nghiêng nghiêng những vần thơ.
Tuổi hồn nhiên quý báu biết bao nhiêu???
Em ấp yêu từng trang giấy lắm mực.
Bụi phấn rơi trên mái tóc thầy cô.
Những thơ tình người viết gởi cho ai???
Không dám nhận vì còn e thẹn.
Tình học trò thơ dại biết bao nhiêu???
E ấp ngây thơ , hồn nhiên quá!!
Giờ biết tìm đâu ngày thơ ấy.
Có chăng chỉ là những hồi ức quanh ta!!!....
( MỰC TÍM THÂN BÚT)
Áo trắng ngày xưa không nhạt phai.
Bằng lăng nhuộm tím,tóc em dài.
Đạp xe dạo bước sân trường ấy.
Nắng lụa theo hoài bóng dáng ai!
Ngày xưa Mực Tím thơ ngây quá!
Mắt biếc mộng mơ gót trang đài.
Tôi viết tình thơ màu mực tím.
Tặng người nhưng chẳng dám trao tay.
( HP )
Tìm đâu áo trắng ngày thơ đó.
Thơ ngây dạo bước giữa sân trường.
Nhặt cạnh bằng lăng màu tim tím.
Ép vào trang nhật ký thuở xa xưa.
Giờ đây có chăng là kỷ niệm.
Cái tuổi thơ ngây chẳng biết gì ...???
( MỰC TÍM THÂN BÚT)
Áo trắng ngày xưa vẫn hồn nhiên.
Tóc bím cười tươi rất dịu hiền.
Anh chắc hồn em toàn mực tím.
Đồng tiền trên má lúm trao duyên.
(HP )
Ngày xưa tóc bím thật dễ thương.
Áo trắng thơ ngây nét dịu hiền...
Nét bút nghiêng nghiêng màu mực tím.
Màu của yêu thương , đậm thủy chung...!!
( MỰC TÍM THÂN BÚT)
Thơ dịu hiền ghê là Mực Tím.
Vẫn đoan trang trên áo trắng học trò.
Vẫn yêu ấp biết bao là kỷ niệm.
Những hẹn hò,trong cái thuở ngây ngô..
( HP)
Tuổi thơ nào biết hẹn hò.
Nụ cười trong trắng , nét hồn nhiên.
Tóc bím xõa ngang bờ vai nhỏ.
Yêu kiều với chiếc răng khênh...
Xao xuyến hồn ai giữa sân trường...!!!
( MỰC TÍM THÂN BÚT)